Để ta yêu quên cả những bến bờ
Gió đại ngàn về từ nơi hoang vắng
Đời không em như sa mạc cằn khô
Thời đại 4.0 em có biết
Người ta lên sao hỏa để làm nhà
Vẫn thua ta gã giang hồ thi sỹ
Xây cả lâu đài trên một cành hoa
Dẫu thiên tài không hơn em thục nữ
Lệ em rơi là ta điếng cả hồn
Như nai vàng giữa vòng vây thú dữ
Kề bên em không nhớ chỗ để hôn
Người ta bảo đời trăm năm thật ngắn
Nên thường hay kẻ cuối bể giang đầu
Mình yêu nhau từ kiếp nào vô hạn
Nợ nhau nhiều nên chẳng nỡ xa nhau
Nói thiệt tình ta là thằng cà chớn
Kiết xác nghèo mà giả bộ đại gia
Sinh nhật em đêm vò đầu bứt tóc
Lá trên cây không mua được món quà !
Ngày 6.11.2019
HOÀNG ANH 79